Cây đàn ghita của lorca - phân tích đàn ghi ta của lorca đầy đủ nhất

Thể thơ: Thơ từ doThời kỳ: hiện nay đại4 bài trả lời: 4 bình luận37 tín đồ thích: Lãng Khách, miss_ngoc tuyen, hapham, apologize, keptoc, cattram, Diệp Y Như, pugongyingyueding, Đinh
Phúc, sao_bang205, alba.nt, nguyenngocthao, thetruong610, Trinhngoc, meomuop_1, Phạm xã Nhân, Bạch_Vân, dâu ngốc, pigcute, Eun_Soo, daokhanhson, phụng_kiếm, Sir.Khanh, friendship_land, thangtn, chanhtonghl, university, tuantu12345, mitom, quan tiền rach dit, eragonphoenix, thientraquang, hoan2001986, echngoidaygieng, tngo9308, nhokkira, 小希Từ khoá: cây bọn (9) Lorca (1) thơ phổ nhạc (618) thơ sách giáo khoa (561) Ngữ văn 12 <2007-2020> (12)
- Nghe thầy gọi thơ (Trần Đăng Khoa)- Mùa lúa chín (Nguyễn Khoa Đăng)- bài bác ngợi ca tình yêu (Thanh chổ chính giữa Tuyền)- Thuyền và biển cả (Xuân Quỳnh)- Gió về miền xuôi (Thiên Hà)

*

Khi tôi bị tiêu diệt hãy chôn tôi với cây đàn(Ph.G. Lorca)những tiếng đàn bọt nước
Tây Ban Nha áo choàng đỏ gắtli-la li-la li-lađi lang thang về miền đơn độcvới vầng trăng chếnh choángtrên yên chiến mã mỏi mòn
Tây Ban Nhahát nghêu ngaobỗng ghê hoàngáo choàng bệ rạc đỏ
Lorca bị điệu về bãi bắnchàng đi như bạn mộng dutiếng ghi-ta nâubầu trời cô nàng ấytiếng ghi-ta lá xanh biết mấytiếng ghi-ta tròn bọt bong bóng nước vỡ tantiếng ghi-ta ròng ròngmáu chảykhông ai an táng tiếng đàntiếng bọn như cỏ mọc hoanggiọt nước mắt vầng trănglong lanh trong đáy giếngđường chỉ tay sẽ đứtdòng sông rộng vô cùng
Lorca bơi sang ngangtrên dòng ghi-ta màu bạcchàng ném lá bùa cô bé di-ganvào xoáy nướcchàng ném trái tim mìnhvào yên ắng bất chợtli-la li-la li-la...

Bạn đang xem: Cây đàn ghita của lorca


*

Phân tích bài bác "Đàn ghita của Lorca" (Thanh Thảo)

“Tôi không thích nhìn thấy máu!” (!Que no quiero verla!), Lorca sẽ thảng thốt kêu lên trong một bài xích thơ số phận của mình, bài “Bi ca mang đến Ignacio Sanchez Mejias”. Mà lại “máu vẫn chảy tràn” có một năm sau thời điểm bài thơ tuyệt tác này ra đời, và máu đó chính của Lorca. Nhà thơ đang không nhìn thấy máu mình chảy tràn trên khu đất Tây Ban Nha. Tuy thế toàn thế giới đã thấy, cùng đã kêu nghẹn lên câu thơ “Tôi không muốn nhìn thấy máu!”.Linh cảm về “một cái chết được báo trước” luôn ám ảnh Lorca, và chủ yếu nó đang trở thành một trong những động lực lớn nhất của thơ ông. Tình yêu, sự chết và cái đẹp là bố nỗi ám hình ảnh lớn vào thơ Lorca, nó hoán thay đổi nhau, cái này là nền móng cho loại kia, kết thành một vòng tròn vĩnh hằng. Lorca đã chấp nhận và tôn vinh sự chết như đã gật đầu đồng ý và tôn vinh tình yêu, cái đẹp vì ông đã thấy trong nét đẹp có sự chết cũng giống như trong dòng chết bao gồm tình yêu. Trong bài thơ bài xích ca mộng du, khi hai người các bạn mê man trèo lên lan can cao tít, “lan can của vầng trăng - nơi nước gieo vang dội”, họ trèo lên và còn lại phía sau số đông vệt máu, vệt nước mắt, vướng lại phía sau cả cuộc đời họ nhằm đi cho tới tận cùng khát vọng của mình, tình thương của mình, cái đẹp của đời và chết choc của mình. Hình hình ảnh cuối cùng mà họ nhìn thấy là một nàng di-gan đong đưa, móc nối vào “nhũ băng vầng trăng” nhưng mà đong đưa, hình hình ảnh rõ độc nhất vô nhị của nét đẹp và sự bị tiêu diệt hoà trộn vào nhau. Nhưng:đêm thiên nhiên thân thiếtnhư một chốn quê nàođám dân phòng say xỉnđập vào cửa ngõ ồn ào
Cái hình hình ảnh quá xoàng xĩnh ấy tình cờ thành biểu tượng của đời sống, bỗng dưng dưng thân mật đến nghẹn ngào trước hai con mắt sắp khép lại vĩnh viễn ở trong phòng thơ. Trong số những bài thơ đẹp mắt nhất, du dương độc nhất vô nhị Lorca thỉnh thoảng vẫn có những “cú rơi” như thế, rất nhiều cú rơi khiến ta đề xuất chới với nhị tay mình muốn ghì siết mang đời sống, tình cảm và loại đẹp, ghì siết nhưng cảm một giải pháp da giết mổ rằng mình vẫn ôm ghì loại chết. Lorca là công ty thơ của các giấc mơ, của không ít linh cảm nhoi nhói, một bên thơ rất có thể biến đều giấc mơ thành nhịp điệu, hoàn toàn có thể biến những linh cảm thành ngôn ngữ. Lorca hết sức thực một bí quyết tự nhiên, cùng hiện thực một biện pháp tự nhiên. Tích điện sáng sinh sản trong ông những tới mức dường như ông phóng cây viết là thành thơ, mở miệng to là thành hầu hết khúc romance, ballad... “Khi tôi bị tiêu diệt - hãy chôn tôi cùng với cây lũ ghi-ta”, cây lũ ghi-ta sinh sống đây giống như cây đàn lyre, là hình tượng của thi ca, khởi phát với giữ nhịp cho thơ ca, chứ không đơn giản và dễ dàng như gồm nhạc sĩ sinh sống ta nhầm nó là “cây lũ ghi-ta - của Victo Hara” tuyệt “cây bầy ghi-ta, của đại đội ba”.Lorca mong được chết “tử tế trên giường mình”, ao ước được phía trong đất cùng với cây lũ thơ của mình, nhưng mà sự tàn nhẫn lại không muốn vậy. Bởi bầy phát xít là kiểu như ruồi nhặng, bọn chúng là tử vong mang hình bé nhặng, “cái chết đẻ trứng vào vệt thương” như 1 câu thơ tuyệt đối hoàn hảo của Lorca sẽ chỉ chủ yếu xác. Mà số đông vết thương như vậy có quá nhiều trong thơ Lorca, nó tuy nhiên hành với hình ảnh một nam giới kỵ sĩ cô đơn “con chiến mã đen, vầng trăng đỏ”, với hình ảnh nàng di-gan như ngọn lửa xanh “xanh thân hình, xanh tóc”. Và Lorca hỏi: “Há anh không thấy vết thương tôi - trường đoản cú ngực lên tới cổ?”Khi Lorca núm trên tay cây lũ thơ của mình, nam giới như một torero (đấu sĩ) phi vào đấu trường trong trận chiến một mất một còn với con-bò-tót-định-mệnh, một “con bò đơn độc với trái tim cao thượng”. Chàng chuẩn bị chết trước cặp sừng oai vệ dũng của con bò trọng danh dự ấy, cùng với “những lốt thương bốc cháy như phương diện trời”. Đau đớn thay, đại trượng phu đã buộc phải chết vày những bé nhặng “đẻ trứng vào vệt thương”, chàng đã biết thành ám sát, ám hại một cách lén lút và hèn hạ. Dường như không thể rõ ràng được cuộc đời của Lorca với thơ của ông, vì chúng quyện chặt vào nhau, và thơ Lorca đó là cuộc đời của ông, đúng mang lại từng câu thơ, từng tích tắc một. Tôi nhớ, lần trước tiên tôi được đọc một số trong những bài thơ Lorca, qua bản dịch của Hoàng Hưng, những bạn dạng dịch được bằng hữu chép tay truyền mang đến nhau, tôi đã cảm thấy về Lorca như vậy, và bây giờ, sau 40 năm, tôi vẫn cảm thấy như thế.Lorca là “một phòng ban của thiên nhiên được sinh ra để triển khai thơ”, như lời nói của M.Gorki về X.Êxênhin. Và mẫu “cơ-quan-thơ” kia hoạt động tính đến phút rất nhiều viên đạn phát-xít găm vào ngực nó. Mà lại trước chiếc ngày bi lụy của năm 1936, Lorca sẽ đón trước Định Mệnh của chính mình từ thọ lắm, và đón bằng tất cả những bài thơ của mình. Bởi thế, chắc hẳn rằng cái chết so với Lorca không đột ngột, dù nó bất thần với toàn vắt giới. Ông đã yên tâm đi tới cái chết, bên trên tay là cây bọn thơ, một cây ghi-ta color bạc. Từ phần lớn cảm nhấn mơ hồ, bị ngắt quãng tuy nhiên cũng vĩnh viễn ấy, vào thời điểm năm 1979 tôi đã viết bài xích thơ Đàn ghi-ta của Lorca. Cả bài xích thơ nhảy lên dựa vào một câu thơ của Lorca dẫn dắt: “Khi tôi bị tiêu diệt hãy chôn tôi cùng với cây đàn”, và chính là qua thơ Lorca nhưng mà tôi tưởng tượng ra chết choc của ông.Nếu lá bùa cô bé di-gan bảo hộ cho dòng Đẹp huyền bí có thể trấn an các xoáy nước hung dữ nhất, thì tình thân của Lorca - chính là trái tim ông - lại có thể làm chổ chính giữa hồn bọn họ không thể nào yên được, cần thiết lạnh và lặng được. Lorca vẫn mang chiếc Đẹp, tình thương đến ngay cạnh mặt với sự Chết, hoà vào sự chết để mở ra những nẻo con đường kỳ ảo mang đến Cuộc Sống, cho trọng tâm hồn nhỏ người. Khi những bé nhặng phát-xít “đẻ trứng vào dấu thương”, những cái trứng của việc huỷ diệt, thì Lorca lại ươm gần như hạt-giống-thơ của mình vào tận trong tâm sự Chết, để cuộc sống rất có thể nở hoa trường đoản cú đó. “Li-la li-la li-la” viva Lorca lila Lorca lila lila lila...

Đàn ghita của Lorca - Thanh Thảo bao hàm tóm tắt câu chữ chính, lập dàn ý phân tích, bố cục, cực hiếm nội dung, giá trị nghệ thuật và thẩm mỹ cùng hoàn cảnh sáng tác, thành lập của tòa tháp và tè sử, quan liêu điểm cùng với sự nghiệp sáng sủa tác phong cách nghệ thuật giúp các em học xuất sắc môn văn 12


I. Tác giả

1. đái sử

- Thanh Thảo sinh vào năm 1946, tên khai sinh là hồ Thành Công.

- Quê quán: huyện tuyển mộ Đức - thức giấc Quảng Ngãi.

2. Sự nghiệp biến đổi

a. Thành quả chính

- Những fan đi tới biển (1977), Dấu chân qua trảng cỏ (1980), Những ngọn sóng khía cạnh trời (1994), Khối vuông ru-bích (1985), Từ một mang đến một trăm (1988)...

b. Phong cách nghệ thuật

- Ông luôn luôn nỗ lực cách tân thơ Việt với xu thế đào sâu vào loại tôi nội cảm, tìm kiếm phần lớn cách miêu tả mới qua bề ngoài câu thơ trường đoản cú do, xóa bỏ mọi ràng buộc, khuôn sáo bởi nhịp điệu phi lý để mở đường cho một cơ chế tác động phóng khoáng nhằm mang lại cho thơ một mỹ cảm văn minh với khối hệ thống thi hình ảnh và ngôn ngữ mới mẻ.

Sơ đồ bốn duy - tác giả Thanh Thảo

*


II. Tòa tháp

1. Tìm hiểu chung

a. Xuất xứ

- In trong tập Khối vuông Rubic (1985)

b. Bố cục tổng quan (3 đoạn)

- Đoạn 1 (từ đầu cho “yên chiến mã mỏi mòn”): Hình hình ảnh người người nghệ sỹ Lorca.

- Đoạn 2 (tiếp đến “ròng ròng máu chảy”): chết choc của Lorca và nỗi xót xa trước cái chết ấy.

- Đoạn 3 (còn lại): ý thức vào sự bạt tử của tiếng đàn Lorca.

c. Ý nghĩa nhan đề “Đàn ghi-ta của Lor-ca”

- Đàn ghi-ta là niềm từ bỏ hào, là một trong những phần hồn của giang sơn Tây Ban Nha nên có cách gọi khác là “Tây Ban Cầm.”

- Đàn ghi-ta đính bó thân thiết với Lor-ca trên đầy đủ nẻo con đường ca hát và sáng tạo. Nhan đề bài thơ mô tả tình yêu của Lor-ca đối với giang sơn Tây Ban Nha.

- Đồng thời nhan đề thay thế cho nhỏ đường thẩm mỹ của tác giả, mang lại khát vọng cao siêu mà Lorca muốn hướng về suốt đời.

d. Ý nghĩa lời đề tự “Khi tôi bị tiêu diệt hãy chôn tôi cùng với cây đàn”

- Đây là di chúc của nhà thơ khi dự cảm về chết choc của mình.

- “Hãy chôn tôi với cây đàn” biểu lộ tình yêu tổ quốc nồng nàn và tình yêu thẩm mỹ say đắm vị cây bầy là biểu trưng cho sự nghiệp của Lorca, là ước mơ cả đời nhưng Lorca theo đuổi.

- tuy vậy Lorca cũng thấp thỏm một ngày nào đó thơ ca của bản thân mình sẽ là bước cản cho người đi sau, vị vậy ông ao ước muốn xóa sổ sự ảnh hưởng của bản thân để dọn con đường cho thay hệ sau vươn cho tới → trình bày một nhân giải pháp cao đẹp.

2. Tra cứu hiểu cụ thể

a. Hình hình ảnh người nghệ sĩ Lorca

- Hai chiếc thơ đầu:

hầu hết tiếng đàn bọt nước

Tây Ban Nha áo choàng đỏ gắt

- Hình hình ảnh Lorca xuất hiện gắn với tiếng đàn, mà tiếng bọn ấy chảy ra thành bọt nước → cách biểu đạt lạ hóa, loại vốn được cảm nhận bởi thính giác (tiếng đàn) thì Thanh Thảo đã biểu đạt nó bởi thị giác (đây là cách những nhà thơ vô cùng thực thường dùng) → gợi sự muốn manh, dễ dàng vỡ.

- Lorca mở ra trên nền văn hóa của Tây Ban Nha qua hình ảnh “áo choàng đỏ gắt”:

+ Hình hình ảnh thực: gợi môn đấu trườn tót - một đường nét sinh hoạt văn hóa của nước nhà Tây Ban Nha.

+ Hình ảnh biểu trưng: đấu trường bao gồm trị quyết liệt, ở đó ra mắt cuộc đương đầu đòi quyền tự do thoải mái dân chủ đối với đàn phát xít và cuộc đấu tranh cách tân nền thẩm mỹ và nghệ thuật già nua → bi kịch rất dễ xảy ra với Lorca.

- “Li-la Li-la Li-la”:

+ tên một loài hoa đẹp mắt (Tử Đinh Hương) đặc thù của quốc gia Tây Ban Nha.

+ đầy đủ nốt nhạc mô phỏng âm nhạc của tiếng đàn.

→ nghệ thuật và thẩm mỹ láy âm "li-la li-la li-la" → gợi phù hợp âm của tiếng bầy ghita, gợi hình ảnh bông hoa bi thảm của phút phân tách ly, gợi chuyến đi thăm thẳm và đơn chiếc của người nghệ sĩ.

- cha dòng thơ tiếp:

đi long dong về miền đối chọi độc

với vầng trăng chếnh choáng

trên yên ngựa mỏi mòn

+ hình mẫu Lorca là một trong người nghệ sỹ yêu nét đẹp nhưng 1-1 độc, là một trong những kị sĩ lãng du phóng khoáng, là 1 du ca yêu tự do thoải mái và thầm lặng.

Xem thêm: Kích Thước Sỏi Thận Kích Thước Bao Nhiêu Phải Mổ ? Mổ Có Nguy Hiểm Không?

b. Chết choc của Lor-ca với nỗi xót xa trước tử vong ấy

* Đoạn thơ mang tính chất từ bỏ sự, diễn tả lại khoảng thời gian rất ngắn kinh hoàng của Lorca: người nghệ sĩ Lorca đang tự do trên hành trình cách tân nghệ thuật và chiến đấu cho khát vọng tự do thì bị lũ phát xít bắt cùng giết hại.

- Hình hình ảnh Lorca bị điệu về kho bãi bắn “chàng đi như bạn mộng du” gợi hình hình ảnh thực, mộng du theo giờ đàn, nhạc điệu thiết tha.

- Hình ảnh “áo choàng bê tha đỏ” - một ám hình ảnh nghệ thuật: không hề là màu đỏ gắt mà lại là color của máu, gợi cái chết đầy bi quan của Lorca.

* Nỗi xót xa trước tử vong được thể hiện trải qua hình ảnh tiếng đàn:

tiếng ghi-ta nâu

bầu trời cô bé ấy

giờ đồng hồ ghi-ta lá xanh biết mấy

giờ đồng hồ ghi-ta tròn bong bóng nước vỡ lẽ tan

tiếng ghi-ta ròng rã ròng

máu chảy

 Điệp ngữ “tiếng ghi ta” được đề cập lại bốn lần kết hợp với nghệ thuật thay đổi cảm giác như 1 tiếng mức nghẹn ngào:

- "tiếng ghi ta nâu": đặc trưng cho tình yêu dành riêng cho những nhỏ đường, những mảnh đất nền ở Tây Ban Nha.

- "tiếng ghi ta lá xanh": biểu tượng cho tình yêu cuộc sống mãnh liệt.

- "tiếng ghi ta tròn bọt bong bóng nước vỡ tan": Lor-ca bị ngay cạnh hại, thẩm mỹ và nghệ thuật cũng dang dở.

- "tiếng ghi ta ròng ròng tiết chảy": số phận Lor-ca oan khiên, thảm khốc.

→ tất cả biểu đạt lòng tiếc nuối thương của dân chúng Tây Ban Nha nói chung, của tác giả Thanh Thảo nói riêng đối với cái chết đầy oan từ trần của Lorca.

c. ý thức mãnh liệt vào sự vong mạng của tiếng bọn Lorca

- Hai cái thơ đầu:

Không ai táng tiếng đàn

Tiếng bầy như cỏ mọc hoang

tác giả đã so sánh sức sống thẩm mỹ và nghệ thuật của Lorca như cỏ mọc hoang. Tiếng đàn tượng trưng đến nghệ thuật, là khát vọng thẩm mỹ và nghệ thuật mà cả đời Lorca theo đuổi, là nét đẹp mà mọi thế lực cũng không thể hủy diệt được, nó đang sống mãi như thứ cỏ dại dột mọc hoang.

- Hai dòng thơ sau: hình hình ảnh "giọt nước đôi mắt vầng trăng" gợi sự nhớ tiếc thương, đau xót trước cái chết thương trung ương của Lorca và đều giọt nước mắt ấy sẽ vĩnh hằng như vầng trăng mãi long lanh trong đáy giếng.

→ Sự nhiều nghĩa của các câu thơ, hình ảnh tượng trưng khôn xiết thực, hình ảnh ẩn dụ Lorca và cái chết của ông gợi nỗi đau, gợi sự tỏa sáng trường tồn, bất diệt.

+ Hình hình ảnh “đường chỉ tay" tượng trưng mang lại số phận con người.

+ loại sông tượng trưng đến ranh giới vào cõi sống cùng cõi chết.

- Câu thơ “Lorca bơi lội sang ngang/ trên mẫu ghita color bạc" tượng trưng mang đến hình hình ảnh Lorca từ giã cõi thực sang nhân loại bên kia mà lại vẫn luôn luôn gắn bó cùng với nghệ thuật. Dù cuộc sống Lorca ngắn ngủi, lẻ loi nhưng cùng với ông nghệ thuật và thẩm mỹ là thèm khát cả đời ông theo đuổi.

- những động trường đoản cú “ném lá bùa, ném trái tim” tượng trưng cho việc giã từ và giải thoát, chia ly với mọi hệ lụy trần thế của Lorca đồng thời biểu đạt sự đọc biết sâu sắc, sự cảm thông, kính trọng chân thành của Thanh Thảo.

- Câu thơ cuối bài là chuỗi âm thanh “li-la li-la li-la” bảo hộ cho niềm tin mãnh liệt vào sự bất tử của cuộc đời và tăm tiếng của Lorca.

→ Lorca bị bắn chết nhưng hình hình ảnh của ông vẫn tồn tại sống mãi trong lòng nhân dân cùng rất cây lũ bất tử.

d. Quý giá nội dung

- bài xích thơ ghi dìm sự thành công xuất sắc của tác giả trong câu hỏi làm sống lại huyền thoại về Ga-xi-a Lor-ca nói riêng và mọi nhân biện pháp thanh cao, bất khuất, phần đông tâm hồn phóng khoáng, yêu tự do thoải mái của nhân loại.

- thể hiện thái độ xót thương, cảm thông và sự hâm mộ của người sáng tác Thanh Thảo trước nhân cách, kỹ năng và số phận bi quan của Lor-ca.

e. Quý hiếm nghệ thuật

- bài thơ là bằng chứng cho sự tìm tòi thí nghiệm của người sáng tác về hình thức biểu đạt của thơ và dấu ấn tác động của trường phái thơ tượng trưng, khôn xiết thực trong văn học tập phương Tây.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x